Đam mê cháy bỏng với thực phẩm, cùng với mong muốn thiết tha được hỗ trợ bà con nông dân chính là công thức đem đến cho chị Nguyễn Thuỳ Dung sự mạnh mẽ để thành lập Vian Xanh – một sàn nông nghiệp chuyên về các sản phẩm hữu cơ và “chiến đấu” cùng startup, bất chấp khó khăn của những ngày đầu.

Chị vui lòng giới thiệu sơ lược về bản thân và hành trình dẫn dắt đến con đường khởi nghiệp của mình?

Chị tên Dung, sinh năm 1994. Chị đang sống và làm việc tại Hà Nội nhưng quê gốc ở Thanh Hoá. Chị ở Hà Nội cũng được 10 năm rồi, từ lúc bắt đầu học đại học, ra trường lập nghiệp và cho đến bây giờ. Hiện chị vẫn đang độc thân đấy(cười).

Hiện tại chị đang điều hành Vian Xanh, một sàn nông nghiệp chuyên về các sản phẩm hữu cơ. Hồi sinh viên chị có rất nhiều câu hỏi liên quan đến thực phẩm, như là “Tại sao phải mua thực phẩm ở chợ?” hay “Tại sao phải mua ở cửa hàng?” hay “Vì sao giá ở đây như thế này mà ở kia lại khác?”. Cũng qua những câu hỏi như thế chị dần có một niềm đam mê với thực phẩm. Bên cạnh đó, chị cũng nghe rất nhiều câu chuyện truyền thông đăng tải về nông sản, nào là giá thấp lại bấp bênh, bà con nông dân bị thương lái ép giá, và nhiều vấn đề khác nữa. Niềm đam mê thực phẩm và những trăn trở cho bà con chính là động lực để chị có startup Vian Xanh.

Chị thấy nền nông nghiệp của nước mình rất rộng nhưng nhà nước và truyền thông vẫn chưa thật sự giải quyết được nỗi đau của bà con nông dân. Bản thân mình quá nhỏ bé để có thể giải quyết những nỗi đau ấy. Hồi chị mới bắt đầu có câu chuyện Alibaba khởi nghiệp, chị cũng nghĩ “Tại sao Alibaba làm được mà mình không làm được?”, nên chị đầu tư làm khởi nghiệp. Cả 5 năm đại học vừa chị học vừa làm vừa trau dồi, cũng vì đam mê nông nghiệp, đam mê kinh doanh, đam mê khởi nghiệp, thế nên chị không nghĩ mình quá non trẻ. Chị bắt đầu làm về công nghệ, xây dựng sàn, tìm kiếm nhà cung cấp v.v… Nhưng càng đi sâu chị càng hiểu ra rằng các bài toán này không hề đơn giản. Năm khởi nghiệp mình có đam mê rất lớn nhưng bản thân mình không hiểu câu chuyện.

Ý tưởng Vian Xanh lúc đầu là một nơi để kết nối, trao đổi những thông tin giữa nhà cung cấp với những người cần, họ trao đổi về nguồn hàng, về thông tin sản phẩm, v.v. Sau khoảng 3 năm phát triển, bây giờ Vian Xanh tập trung vào những sản phẩm hữu cơ có thông tin rõ ràng minh bạch, tức là chị gói gọn lại khách hàng. Đã kinh doanh là phải luôn thay đổi, 1 tháng, 2 tháng mình có thể chấp nhận được, nhưng đến tháng thứ ba mà vẫn chưa thấy những thay đổi rõ ràng thì mình sẽ phải xem xét lại mình sai ở đâu chứ không thể cố chấp. Vian Xanh là mô hình chị setup và liên kết rất nhiều vườn gần ở cả ba miền Bắc – Trung – Nam, chị phải trực tiếp kiểm soát và xây dựng vườn như các vùng nguyên liệu vậy. Sau đó chị cung cấp cho các cửa hàng chuyên về thực phẩm sạch và thực phẩm organic. Mình nhỏ nên mình chỉ tập trung vào lối nhỏ thôi. Trên Vian Xanh chị kiểm soát mọi thứ rất chặt chẽ, trước đó nó như một cái chợ, không rõ ai vớ ai, họ ở đâu, có những gì, khi nào hết hàng…

Chị học kế toán nhưng lại khởi nghiệp về nông sản, niềm đam mê này có phải do gia đình chị làm về nông nghiệp?

Bố mẹ chị không làm nông, bố mẹ chị đều làm kinh doanh. Chị nghĩ khởi nghiệp với nông nghiệp là một nhân duyên. Năm chị lên đại học chị rất quan trọng việc mình phải ăn sạch. Hơn nữa là khi mình đến trang trại, farmstay hay homestay, chị luôn cảm thấy rất thích, nó khiến mình cảm thấy thoải mái và luôn làm mình muốn đi sâu hơn nữa. Và chị cứ đi sâu hơn nữa …Nó còn là mong muốn cống hiến cho ngành nông nghiệp nữa. Chị nhận thấy có rất nhiều “thật giả lẫn lộn” trong ngành thực phẩm: một sản phẩm có thể đắt nhưng chất lượng giả. Bản thân chị không muốn xây dựng như thế, chị trồng những sản phẩm chất lượng và chị sẽ bán cho khách hàng đúng với giá trị thật của nó. Chị cứ đi dần từ niềm yêu thích đến tận bây giờ.

Trong suốt khoảng thời gian đó chị có những biến cố gì, và có khoảnh khắc nào khiến chị muốn bỏ cuộc không? Làm thế nào để chị vượt qua?

Thật ra có rất nhiều lúc chị muốn bỏ, tại chị cảm thấy mệt quá. Có rất nhiều khó khăn, chị không biết cái nào khó nhất nữa, chị cũng đã quen rồi.

Lúc đầu khởi nghiệp, chị cùng một nhóm bạn cũng là những người yêu thích thực phẩm cùng mở công ty. Nhưng mới được có một tháng nhóm đã tan rã, bởi mọi người nhận thấy Vian Xanh không có kết quả. Chị với các bạn sau mấy năm đi làm tiết kiệm được một số tiền nhỏ và đầu tư cho Vian Xanh, nhưng tất cả hết sạch trong vòng một tháng. Kinh tế đã khó khăn rồi, nhưng quan trọng là mọi người đều nản và đều muốn bỏ. Nhóm có 5 người chỉ còn lại mình chị, mình cũng buồn nhưng vẫn phải mạnh mẽ. Chị bảo mọi người cứ đi, nhưng vì mọi người đã đầu tư nên chị sẽ làm cho có kết quả. Lúc đó chị có cảm thấy sợ, dù gì mình cũng mới ra trường đã gặp phải chuyện như thế này, nhưng sau đó chị học cách bỏ qua nỗi sợ để mạnh mẽ chiến đấu và tìm ra lối đi sáng nhất.

Hồi đó chị mở sàn có lượng truy cập rất lớn, nhiều lượt đăng ký tài khoản và cũng có nhiều người quan tâm nhưng mua bán trên sàn lại gần như không có. Nên sau đấy chị chỉ tập trung đi tìm lý do mình sai. Chị đi gặp nhiều chuyên gia trong thực phẩm và thương mại điện tử thực phẩm. Có anh hỏi chị “Tại sao người ta phải lên sàn của em để mua sản phẩm thay vì ra chợ hoặc ra cửa hàng?” và “Trên sàn của em có rất nhiều sản phẩm (lúc đấy chị có gần 2000 sản phẩm), em định quản lý chất lượng như thế nào, nhỡ có ai phun thuốc sâu, hoặc có ai bị ngộ độc thực phẩm thì em có biết không và em định làm thế nào?”. Chính bởi những câu hỏi khắt khe như thế chị mới bắt đầu suy nghĩ lại  “Mình làm sai rồi”. Ừ thì năm 2018 có bán hàng online thực phẩm đấy nhưng đâu rầm rộ như đại dịch lúc này. Chị còn nghiệm ra cái ngây thơ lúc đầu của chị là vô tư mở contact của người cung cấp luôn trên sàn. Mình làm như thế thì người ta cứ tự alo nhau mà mua thôi chứ còn qua sàn làm gì nữa! Và chị bắt đầu thay đổi.

Thời điểm dịch bệnh mọi thứ đều trở nên khó khăn hơn, chị phải tự mình giải quyết và sắp xếp rất nhiều việc trong thời gian này, nhiều khi chị cảm thấy mình không đủ mạnh mẽ để cầm lái con thuyền Vian Xanh nữa. Chị cảm thấy mệt và nhiều lúc thật sự chị đã muôn từ bỏ. Chị đã qua quá nhiều khó khăn rồi, mà có phải mình cứ vượt qua là hết khó khăn đâu, mình vẫn còn khó khăn này sang khó khăn khác. Bây giờ Vian Xanh đã thành công hơn nhưng không có nghĩa chị hết khó khăn. Mình vẫn có nhiều đơn hàng, có những đơn hàng lớn chị không đủ cung ứng, rồi việc nhân sự, rồi thủ tục pháp lý… Lúc đầu Vian Xanh là số 0, bây giờ là số 1, mình phải tiếp tục mở rộng ra số 2, số 3 nữa, mỗi một lần mở rộng yêu cầu rất nhiều, chị không biết mình có đủ sức để chuyển mình theo những lần mở rộng này không. Chị vui vì mô hình của chị có thể giải quyết nhiều nỗi đau cho bà con, những người theo hệ thống của chị đều có thu nhập rất tốt, nhưng không thể lúc nào mình cũng hừng hừng khí thế, có rất nhiều bài toán về công nghệ phù hợp, về vận chuyển, về quản lý khiến chị thấy mệt mỏi. Mệt mỏi nhưng chị vẫn sẽ không từ bỏ, bởi chị vẫn còn muốn giúp đỡ bà con nông dân và trong chị vẫn còn cháy bỏng lý tưởng khởi nghiệp, thế nên chị không dễ dàng từ bỏ.

Là con gái lại làm khởi nghiệp, chị có cảm thấy đâu đó bản thân mình cũng phải chịu nhiều thiệt thòi?

Thiệt thòi là tất nhiên vì mình là leader, lợi ích của leader vẫn luôn bé nhất. Mình điều hành công ty, mình phải đặt lợi ích của khách hàng lên trước, lợi ích của nông dân, lợi ích của nhân viên rồi mới đến mình cần gì, muốn gì. Chị đã hy sinh cho dự án này khá nhiều: Hy sinh tiền bạc để đầu tư, cũng phải chịu rủi ro, phải chịu lỗ, rồi hy sinh thời gian,… Chị không biết chị hy sinh như thế có kết quả không, nhưng hy sinh là việc nên làm vì muốn nhận được thì mình phải cho đi. Nên chị cho đi trước đã, rồi hãy nghĩ đến việc mình sẽ nhận được gì. Mình có thể lỗ về tiền bạc, nhưng mình nhận được bài học và kinh nghiệm.

Điều chị mong ước nhất trong thời điểm hiện tại?

Lúc nào chị cũng mong Vian Xanh có thể trở thành một startup “unicorn” của Việt Nam trong quá trình phát triển và hỗ trợ cho nền nông nghiệp nước nhà.

Chị Nguyễn Thuỳ Dung và khát khao được hỗ trợ bà con nông dân

Chị có thể tiết lộ 3 từ mọi người hay nhận xét về chị?

Ba từ người ta hay nói về chị là: rất lạnh lùng. Chị có một cái đầu lạnh và emotion của chị cũng khá lạnh. Không có tình người đâu(cười). Trong tất cả mọi việc chị còn khá cương quyết, cũng rất thẳng thắn. Lúc làm việc chị tự thấy mình nam nhân, không có chút nữ tính nào hết. Khi quyết định mình bắt buộc phải mạnh mẽ, bản thân là con gái nhưng vẫn phải xông pha nên mình không được phép mềm yếu chút nào cả.

Sở thích ngoài công việc của chị?

Suốt 3 năm khởi nghiệp, bây giờ dịch đúng là thời gian chị rảnh rỗi nhất, chị cũng không có gì để làm cả. Suốt ngày ở trong nhà chị thường đọc sách, học tiếng Anh, xem phim, đu idol. Hết. Cũng như mọi người thôi.

Ai là thần tượng chị hâm mộ hoặc truyền cảm hứng cho chị nhất?

Trong kinh doanh chị rất hâm mộ tỷ phú Jack Ma và tỷ phú Amazon – Jeff Bezos. Chị nghe khá nhiều câu chuyện của họ và cũng đọc sách của họ nữa. Mình nên học hỏi từ những người như thế để có thể bước đi xa hơn nữa.

Cuốn sách chị tâm đắc nhất?

Ngay từ thời sinh viên chị đã bắt đầu đọc cuốn “Cha giàu cha nghèo” rồi và đây là cuốn sách truyền năng lượng cho chị nhiều nhất. Mình mua từ tập một, tập hai, tập ba, và đọc hết tất cả những phần đấy. Chị làm theo những điều trong sách, như là buổi sáng phải dậy sớm. Nhưng điều quan trọng nhất cuốn sách dạy chị vẫn là “đã nghĩ thì phải làm”, chứ không phải nghĩ xong để đấy. Chị luôn cố gắng làm, mặc kệ thành công hay thất bại, chị vẫn làm.

Câu quote yêu thích của chị? 

Chị cũng có khá là nhiều câu quote yêu thích, nhưng tâm đắc nhất có lẽ là “Nếu muốn có những thứ không ai có thì phải chịu những cảm giác không ai chịu được”. Đây là câu quote lúc nào chị cũng tự nhắc nhở bản thân để có động lực.

“Con đường khởi nghiệp là con đường đơn độc nhất”, chị có đồng tình với quan điểm này?

Đúng là đồng tình, tất cả những người làm startup, làm kinh doanh đều phải đi trên con đường này thôi. Đến tận bây giờ, chị vẫn luôn một mình. Lúc đầu có nhiều đồng đội, rồi mỗi con đường lại có thêm nhiều đồng đội nữa, nhưng đồng thời cũng mất các đồng đội khác. Nhờ thế chị nghiệm ra rằng con đường của mình phải do mình tự trải thảm hoa cho mình không phải chờ người khác làm hộ.

 Chị có lời khuyên nào đối với các bạn trẻ khởi nghiệp?

Chị là một người trẻ startup bằng chính đôi bàn tay của mình và chị có lời khuyên “Đừng bao giờ bỏ lỡ một điều gì cả”.”Đừng bỏ lỡ” của chị là nếu bạn muốn, bạn phải làm, nếu nghĩ khởi nghiệp màu hồng thì cứ nghĩ màu hồng đi, nhưng đã làm là không được bỏ. Màu hồng hay màu đen đều là màu sắc, mình vẫn phải bước đi chứ đừng chỉ nghĩ không. Và khi gặp khó khăn mình lại phải nghĩ đến màu hồng đấy để bước tiếp và chiến thắng bản thân mình. Mình không được phép từ bỏ.

Và mình cũng phải có ước mơ. Nhiều bạn bảo không có ước mơ, nhưng nếu đã có thì phải theo đuổi. Nếu trong chặng đường theo đuổi ước mơ có khó khăn gì, mình có thể giữ tâm mình, đứng lại một chút để nhìn lại chặng đường nhưng sau đó vẫn phải tiếp tục cố gắng để đạt được mục tiêu, chứ không từ bỏ. Phải có ước mơ, phải có mục tiêu, phải có những điều mình ao ước nhất, phải dám làm, phải dám đánh đổi thì mọi thứ sẽ đến thôi. Đó là những điều chị muốn các bạn trẻ ghi nhớ.

Cảm ơn chị vì những chia sẻ của mình!

————***————

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây